"Tôi nào hay biết vị tình yêu Bất ngờ em đến, một buổi chiều"...

MẮT BIẾC TRONG TÔI
Tôi nào hay biết vị tình yêu
Bất ngờ em đến, một buổi chiều
Mắt biếc hồn nhiên em nào biết
Lòng tôi sóng đã đánh tiêu điều
Rừng sim năm ấy, buổi chiều quê
Với cây đàn cũ, em ngồi kề
Bên nhau thời gian như đứng lại
Hoa sim rụng tím lối đi về
Ngờ đâu tê tái một sớm mai
Từ giã kỉ niệm, người phôi phai
Rời bỏ tiếng đàn, quên câu hát
Từ ấy đôi mình đành chia hai
Em tôi đã phải lòng phố thị
Một buổi chiều buồn cất bước đi
Quên ánh trăng vàng, giàn thiên lí
Xa rồi người có luyến lưu chi
Mắt biếc năm ấy giờ nơi đâu
Để tôi câm lặng mối tình sầu
Thời gian vô tình lê chân bước
Chẳng thể vỗ về những nỗi đau
Tôi đã thôi ngồi viết tình ca
Ngày em lạc lối chốn phồn hoa
Đàn buồn vắng ngưòi không tiếng hát
Đêm.về không khỏi những xót xa
Đồi sim năm ấy tôi vẫn đợi
Để hái tặng ngưòi hoa tím tình tôi
Thu vàng, sim chín, người không tới
Tôi ngồi buồn khóc tuổi thơ trôi
Bên giàn thiên lí, ánh trăng tàn
Bóng ai buông xuống nặng thở than
Sao em không về thăm chốn cũ
Để mảnh tình tôi cũng lỡ làng
Tôi đã thôi rồi những chờ mong
Ngày em quay gót bước theo chồng
Ngẩn ngơ nhìn bóng ngưòi xa khuất
Lặng im không nói, mũi cay nồng
Em về nơi ấy, tình thay mới
Xin chớ bận lòng, nghĩ đến tôi
Đừng để sầu thương vương mắt biếc
Những ngày giông bão đã qua rồi
Cuộc đời như một giấc chiêm bao
Mải miết đuổi theo hình bóng nào
Tỉnh giấc tóc phủ màu khói bạc
Tuổi xuân rơi mất ở nơi nào
- Phạm Thúy Quyên -
#mắt_biếc #nguyễn_nhật_ánh #nxbtre #review
✅ Thông tin chương trình review "SÁCH TRẺ & TÔI": https://bit.ly/2J1VNcJ
(Link mua sách: https://bit.ly/2lXVyX4)