Nourishing soul, Broadening mind

Góp Ý

MẮT BIẾC VÀ TÌNH YÊU NHIỀU VẾT XƯỚC
Update Date: 08/15/2019

Tôi bước vào từng trang sách "Mắt Biếc" với cảm giác chông chênh, mất phương hướng,buồn bã của một đoạn tình cảm đã tan vỡ nên có lẽ phần nào tôi cảm nhận được tình cảm đơn phương tha thiết, những rung động, cảm xúc trong trẻo, đượm buồn như màu nắng hoàng hôn và đắng ngắt của Ngạn dành cho Hà Lan.

Dường như hai người họ sinh ra vốn không phải dành cho nhau, hai nửa tuy rất đẹp nhưng không thể tương xứng và dung hòa. Ngạn là chàng trai của hoài niệm, của kí ức xa xăm, Ngạn sống tình cảm, yêu làng, yêu quê hương với những cảm xúc chân chất,đậm đà, ấm áp tình người, tình quê. Ngạn thương Hà Lan với tình cảm mộc mạc, ngây ngô, không một chút vẩn đục bụi trần, toan tính. Nhưng có lẽ Hà Lan lại chẳng phải là một nửa của Ngạn. Hà Lan dễ mến, xinh đẹp nhưng đôi mắt biếc ngày nào vẫn đau đáu ngóng về thành phố, về những thú ăn chơi mà đôi lúc quên mất ngôi làng vốn nghèo khó, xơ xác nhưng ăm ắp kỉ niệm và tình người của một thời xa vắng...

Hai người họ là hai hướng đi,hai ngã rẽ mà có lẽ là hai đường thẳng song song chẳng bao giờ cắt được. Một người tiến về phía trước,một người ngóng trông theo, cố chấp và đau lòng với mối tình đơn phương vụng dại nhưng rất đỗi chân thành, thật tâm thật ý. Thật sự mà nói, tôi thấy đau và buồn da diết cho tình cảm của hai người, cho Trà Long và đặc biệt là cho Ngạn. 

Đôi khi tôi giận Ngạn lắm! Vì sao Ngạn lại cố chấp như vậy? Nhưng hãy là người trong cuộc mới biết được, chúng ta chỉ có thể dùng trái tim để thấu hiểu, để lắng đọng, cảm thông và thương cho chàng trai si tình này. Cuối cùng, tình cảm mà tôi dành cho nhân vật này vẫn vẹn nguyên,tôi có thể phần nào hiểu được tâm sự của Ngạn. Nhưng Ngạn ơi! Khi rời làng rồi, tôi vẫn mong một ngày nào đó, Ngạn hãy gom những kí ức đau buồn này vào một góc nhỏ và tiến lên phía trước, sống vì bản thân của mình vì cuộc sống vốn rất đẹp, vẫn còn nhiều điều đợi chờ phía trước, Ngạn xứng đáng có được hạnh phúc mà. 

Đừng quên đi Hà Lan, cũng đừng quên Trà Long mà hãy sống thật vui vẻ, thật trọn vẹn để một mai nhớ về, ta vẫn không tiếc tuổi thanh xuân ta đã sống hết mình như thế,đã từng có một nàng thơ mắt biếc trong tim ta,dù là quá vãng...
Tình yêu là gì nhỉ?
"Nào ai cắt nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu mỗi buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu" 
Để cảm xúc vốn là bản thân ta làm chủ nhưng một ngày nào đó lại bị lệch khỏi quỹ đạo vốn có của nó mất rồi, biết buồn, biết cô đơn, biết đau vì một người xa lạ. Và cả sự hi sinh, vun đắp cho người mình yêu, nhìn người mình yêu thương đau lòng, rơi nước mắt vì một chàng trai khác? Cảm giác đó thực sự là mấy ai hiểu được nếu bản thân chưa trải qua, không phải là người trong cuộc.

Ngạn đem tình cảm bày tỏ, gửi gắm qua thơ, qua những bản nhạc thật say đắm, đầy lãng mạn. Nhưng đối với Hà Lan, người con gái có đôi mắt biếc làm xao xuyến lòng tôi thì cô ấy sống thực tế,cô ấy luôn đắm chìm trong sự xa hoa, những vẻ đẹp của thị thành, với Dũng, với Linh. Hà Lan không chọn Ngạn nhưng Hà Lan xem Ngạn là tri kỉ! Tôi vốn không trách Hà Lan bởi vì Hà Lan là người con gái hiện đại, cô ấy luôn muốn bản thân bay xa hơn và theo cảm nhận riêng mình thì Hà Lan có đôi chút tham vọng. Có lẽ, điểm mấu chốt của sự bi thương trong tình cảm hai người là sự bất đồng, không phải là về lời nói, tính cách mà là sự lựa chọn để trưởng thành, lựa chọn lối đi riêng trên đường đời, quan điểm sống của họ khác nhau. Tình cảm vốn không thể gượng ép. 
Tôi thương Ngạn, thương Trà Long và tiếc cho tình cảm của Ngạn với Hà Lan. Rồi sau này, Ngạn sẽ tìm lại được sự ấm áp trong tâm hồn ? cuộc đời Hà Lan sẽ phần nào trọn vẹn,sự trắc trở,chông chênh sẽ không còn trên đôi vai của cô nữ sinh ngày nào?Trà Long sẽ tìm được một nửa của đời mình? nhiều câu hỏi còn để ngỏ nhưng có bao giờ, khi vô tình nhìn thấy màu tím hoa sim hay tà áo dài trắng của một thời đã qua, hình ảnh Ngạn chập chờn trong trí nhớ của Hà Lan, dù chỉ là thoáng qua....?

Thực sự cảm ơn bác Ánh rất nhiều, hi vọng dù bao lâu chăng nữa,dòng chảy thời gian cũng sẽ không làn phai nhòa đi giá trị của quyển sách này. "Mắt Biếc" vẫn sẽ là câu chuyện tình đẹp nhất nhưng cũng đầy những tổn thương, xây xát và nhiều vết xước để trưởng thành.
- Trương Thị Nhi -

#Mắt_biếc #nxbtre #nguyễn_nhật_ánh #review

✅ Thông tin chương trình review "SÁCH TRẺ & TÔI": https://bit.ly/2J1VNcJ

Other News