Bìa sách ghi rõ là tập truyện ngắn, nhưng nhà văn Phạm Ngọc Tiến khẳng định trong phần tự bạch rằng Người cha buôn hàng chuyến (Nhà xuất bản Trẻ) của ông không phải tác phẩm hư cấu. Không hư cấu, vậy là thật, mà chuyện thật của nhà văn thì thường gây tò mò.
Tác giả mải miết kể, như chỉ sắp xếp bố cục để chuyện đời trở thành truyện ngắn. Cũng chẳng có kỹ thuật gì được sử dụng, như tác giả tự nhận, đó là những trang viết không màu mè tô vẽ, thậm chí không cả chữ nghĩa văn chương: “Tôi chọn cách viết như thuở đầu tập tọe đến với văn chương. Viết bằng những nỗi niềm mình trải nghiệm, viết bằng những gì mình biết, mình hiểu, mình cảm, mình sống”. Nhà văn cho biết: “Người cha buôn hàng chuyến không hư cấu, nhưng nó không phải là tự truyện. Nó đích thực là những truyện ngắn có cấu tứ, có đầu cuối, có nghệ thuật. Tôi không biết gọi nó là gì đành tạm coi đó là những truyện ngắn trải nghiệm. Có thể đúng có thể sai, có thể hay có thể dở, nhưng những gì trong tập sách hoàn toàn là cuộc đời tôi, một nhà văn đã đi gần hết phần đời thực của mình bằng chính những gì mình có”.
Theo Mai Liên - Báo Phụ Nữ