"ĐÔI CÁNH THIÊN THẦN" là câu chuyện được bắt đầu từ việc Michael phát hiện trong garage xe cũ của nhà cậu một thanh niên tưởng là người sắp chết nhưng hóa ra lại là một sinh vật có đôi cánh hoàn chỉnh trên vai. Với việc giúp đỡ Skellig về với bầu trời làm trí tưởng tượng của hai đứa trẻ trở nên phong phú. |
Tôi nghe thấy cái gì sột soạt trong một góc nhà, và cái gì đó chạy vụt qua, rồi tất cả ngưng bặt, bên trong chỉ còn im phăng phắc.
Tôi đứng đấy, tự thách mình bước vào bên trong.
Đúng lúc sắp sửa lỏn vào thì tôi nghe tiếng má la gọi mình.
“Michael! Con làm gì đó hả?”
Má đang ở chỗ cửa sau.
“Ba má chẳng đã bảo con đợi đến khi nào ba má chắc chắn là chỗ ấy an toàn cái đã hay sao?”
Tôi bước trở lui và nhìn má.
“Thế nào, ba má chưa nói hay sao?” má hét lên.
“Rồi ạ,” tôi nói.
“Vậy thì tránh nó ra! Được chưa?”
Tôi xô cánh cửa và nó tròng trành khép lại hờ hững trên cái bản lề độc nhất của nó.
“Được chưa hả?” má la lên.
“Được rồi ạ,” tôi đáp. “Vâng. Được rồi. Được rồi.”
“Con không nghĩ rằng ba má có nhiều điều phải lo hơn là lo thằng con ngu ngốc của mình bị kẹt trong một cái gara ngu ngốc hay sao?”
“Dạ.”
“Vậy thì con chỉ có mỗi một việc là tránh nó ra! Đúng không?”
“Đúng ạ. Đúng, đúng, đúng, đúng.”
Thế rồi tôi trở lại khu đất hoang vu mà chúng tôi gọi là cái vườn, còn má thì trở lại với em bé đang sốt xình xịch.