Phong Vân 101 tập trung mô tả trận đấu kiếm giữa Vô Danh và Mộ Ứng Hùng trên một trường đấu gọi là kiếm phần (nơi chiêu kiếm). Vô Danh sử kiếm pháp Thiên kiếm, Mô Ứng Hùng sử kiếm pháp Hình kiếm. Trong kiếm pháp của Vô Danh có chiêu Bi thống mạc danh (niềm đau thương không gọi tên được). Kiếm mà diễn tả được tâm trạng, niềm đau, nỗi u uất thì dứt khoát là Vô Danh đã sử kiếm ý. Mộ Ứng Hùng dùng Kiếm hình, trong đó bao hàm kiếm đạo của cả trăm nhà, kiếm ông múa lên khiến cho ngàn cây, nội cỏ cũng vũ lộng theo. Nhân vật này sử dụng kiếm chiêu, kiếm pháp. Chàng trai Tiểu Vũ thông minh, như một sử quan vô tư và trung thực, gần như không bị áp lực của trận đấu làm cho tâm hồn rối loạn, đã ghi chép được các chiêu thức, diễn biến của trận đấu sau này. Anh đã đi vào con đường nghiên cứu võ công của kiếm pháp: Kiếm đạo.
Đấu kiếm tới đỉnh cao, con người như thoát tục. Thất tình lục dục đã mất, con người trở nên hồn nhiên như trẻ sơ sinh, tìm thấy niềm vui, hạnh phúc khi sử kiếm. Đấu với nhau nhưng không phải để tranh thắng bại mà để tìm ra nghệ thuật, chất ngọc trong kiếm pháp.
Kiếm lạc cửu thiên
Hoa hạ tuý miên
Nhất kiếm xung thiên.
(Tình bay cao vút như tiên
Cho hoa kiếm rụng cửu thiên sáng loà
Uống say nằm ngủ dưới hoa
Kiếm du lưỡng phong gian
Tiến thoái nhất tâm tàng
(Kiếm lượn giữa hai bờ gió
Tiến lui đều giấu trong tim).
Vũ Đức Sao Biển