Phế tích tráng lệ không chỉ đưa bạn qua nước Ý đầy màu sắc thập niên 1960 mà còn dẫn dắt bạn đến thế giới điện ảnh Hollywood hiện đại và trần trụi. Cuốn sách kể về câu chuyện rất nhiều tuyến nhân vật với đời sống nội tâm đặc sắc.

Đó là một ngày tháng 4 năm 1962, một nữ diễn viên tóc vàng xinh đẹp người Mỹ một mình đáp thuyền đến bến tàu của "thị trấn trong tin đồn" ven bờ biển Ý. Dee Moray 22 tuổi, vừa hoàn thành xong bộ phim La Mã Cleopatra với ngân sách khoảng 300 triệu đô la, một trong những phim tốn kém nhất từng được sản xuất. Con người trẻ tuổi này bước vào ngôi làng nhỏ bé bao quanh bởi nước biển, lập tức thu hút sự chú ý của Pasquale Tursi, chàng thanh niên có đôi mắt xanh hơn cả nước biển.
Đó là cảnh mở đầu cho cuốn sách mới của nhà văn Jess Walter – Phế tích tráng lệ. Câu chuyện lấy bối cảnh ở một thị trấn nhỏ bên bờ biển nước Ý, nơi chỉ có khoảng mấy chục ngôi nhà sơn trắng cùng một tháp chuông bỏ hoang. Địa điểm tập trung người duy nhất là khách sạn và quán cà phê của gia đình Pasquale. Pasquale ôm giấc mộng biến thị trấn nhỏ của mình thành khu nghỉ dưỡng sầm uất bậc nhất nước Ý. Anh cố gắng cải tạo nơi đây thoát ra khỏi cái ấn tượng “một vũng nước không có gì ngoài đá và vài con tôm” bằng cách để bản thân mình ướt nhem và hì hục đào đá khỏi lối vào thị trấn. Thế nhưng người khách ngoại quốc duy nhất đến đây là một cựu thương binh già người Mỹ, ông đến để tìm cảm hứng viết sách. Tất cả chỉ thay đổi kể từ ngày anh bắt gặp ánh mắt của nữ diễn viên Mỹ xinh đẹp Dee Moray.
Anh ngã ngay vào tình yêu vô vọng. Đó là một khái niệm ngớ ngẩn, anh biết. Nhưng cô đã cười với anh. Pasquale đã yêu, và "sẽ vẫn yêu trong suốt quãng đời còn lại - không phải với người phụ nữ xa lạ ấy mà là với thời khắc này”. Anh không thể ngừng cảm thấy rằng, khoảnh khắc này đến “từ những bộ phim điện ảnh và sách cũ, từ các hiện vật và tàn tích của giấc mơ, từ sự cô độc dai dẳng... Cuộc sống, anh nghĩ, là một hành động sáng tạo của trí tưởng tượng”.
Nhưng Phế tích tráng lệ không phải là một câu chuyện tình lãng mạn. Trái lại, tác phẩm là lời giễu nhại đến xã hội Ý thập niên 60 và Hollywood hiện đại với những con người buồn chán và hời hợt, và những “phế tích” trong lòng người vẫn cứ còn mãi. Có khoảng chục nhân vật, mỗi người đều có câu chuyện riêng của họ về những giấc mơ bị hủy hoại, nhưng tất cả đều tìm kiếm những cách thức chữa lành cho bản thân. Và câu chuyện của họ hoà trộn với nhau, vừa mông lung, vừa thống nhất.
Lối viết hấp dẫn và sự liên kết với các “vấn đề lớn” (chiến tranh, tình yêu, nghĩa vụ, sự cứu chuộc) cho thấy tham vọng của tác giả là tạo ra một tiểu thuyết lớn lao về giá trị. Nhưng điều đặc biệt là mọi thứ đều được phác họa một cách giản dị. Chúng ta không thể quan tâm đặc biệt đến bất kỳ nhân vật nào bởi ta lướt qua cuộc sống của họ một cách vội vã, mối quan hệ của họ là quá dễ để đoán trước, và suy nghĩ của họ được che đậy bằng những lời thoại sáo rỗng...
Jess Walter sinh ngày 20-6-1965, là tác giả đương đại Mỹ nổi tiếng, từng nằm trong danh sách bán chạy của New York Times và nhận vô số giải thưởng.
Sách của ông đã được xuất bản ở 26 quốc gia và được dịch sang 28 ngôn ngữ. Tiểu thuyết mới nhất của ông – Phế tích tráng lệ - là một trong số những tác phẩm bán chạy nhất của tờ New York Times. Tác phẩm cũng được vinh danh là Quyển sách của năm của tờ báo Esquire, Cuốn tiểu thuyết hay nhất của NPR Fresh Air năm 2012, Sách nổi bật của hai tờ báo lớn New York Times và Washington Post. Steve Almond của tờ The Boston Globe mô tả nó như là một cuốn tiểu thuyết chứa đựng một linh hồn hào phóng của nền văn học cổ điển...
Tác phẩm đang trong giai đoạn chuyển thể thành bộ phim cùng tên, dự kiến sẽ công chiếu vào năm 2018.
Hạnh Nguyên