Tôi muốn mượn một câu nói đã rất quen thuộc để mở đầu bài viết về Suối nguồn. Đó là "Bạn có thể tìm thấy mọi thứ ở cuốn sách này!"
Có lẽ bạn đang tự hỏi, dùng một câu nói quen thuộc để giới thiệu một điều mới mẻ thì còn có gì hay ho. Thì đây, tôi giải thích. Tôi muốn chứng minh với bạn, câu nói ấy chỉ là thứ đồ trang sức mỹ ký khi viết về những cuốn sách khác, nhưng lại là tấm áo giản dị nhất, mỏng manh nhất và đáng giá nhất để phô bày trọn vẹn cơ thể tuyệt mỹ của Suối nguồn.
Xin nhắc lại, Bạn có thể tìm thấy mọi thứ ở cuốn sách này!
Ở đó, bạn tìm thấy sự tàn nhẫn, lừa lọc, những toan tính mưu đồ hiểm ác, sự đê tiện và cả sự hèn nhát bạc nhược của con người.
Cũng chính ở đó, hiện lên sừng sững niềm kiêu hãnh, tự tôn, sức mạnh và sự chính trực vĩ đại nhất của con người.
Tôi yêu nhân vật Peter Keating. Ở anh tập trung cao độ Sự Yếu Đuối của con người. Keating đẹp trai, nho nhã và thông minh, thậm chí là quá thông minh. Chính vì thế, anh buộc mình phải thức thời, phải sống như mọi người, là một phần như mong muốn của mọi người, để được họ tôn vinh.
Anh lừa lọc, anh gian trá, anh bạc nhược. Anh có đủ tiền tài và danh vọng. Nhưng anh rúm ró, thảm hại khi từng ngày từng giờ phải đấu tranh với con người bên trong của mình. Keating đáng thương như chính sự đáng thương vì yếu đuối của chúng ta.
Tôi yêu nhân vật Roak. Anh là lửa, nếu muốn nói Keating là nước. Anh chính trực. Anh cuồng tín, nếu dùng từ đó có thể diễn tả được sự tin tưởng tột cùng vào lý tưởng, tinh thần tử vì đạo của anh. Anh tài năng. Và anh Kiêu Hãnh. Chính cái đặc tính cuối cùng này đã khiến những người xung quanh quyết vùi dập anh đến chết.
Khi người ta đối diện với Roak, người ta cảm giác họ không tồn tại. Anh không chú ý đến họ. Mọi nỗ lực của họ đều vô vọng như một người nhỏ bé, tay không muốn vượt qua vách đá cao vời vợi, trơn nhẵn, thẳng đứng. Anh không sống với họ, anh chỉ sống với lý tưởng của anh, và anh Kiêu Hãnh khi được đau đớn để đi đến cùng với lý tưởng đó.
Tôi thích câu nói của anh, rằng: mọi nỗi đau chỉ đến được một giới hạn nhất định và bị chặn lại. Còn sâu hút phía dưới đó, là những thứ mà vũ khí giản đơn là Nỗi Đau không thể chạm tới. Vì thế, Roak sống thung dung giữa đau đớn, giữa cuộc đời.
Tôi yêu nhân vật Dominique. Cô là hiện thân của vẻ đẹp, sự nhạy cảm và mong manh của kiếp người. Cô giống như trái tim của loài người, luôn đập - thổn - thức. Dominique yêu bằng tình yêu sở hữu. Cô ghét những ánh mắt qua đường nhìn người cô yêu. Cô ghét những làn da của người qua đường vô tình chạm vào làn da người tình.
Cô căm ghét nhân loại vì họ nhìn ngó một cách dung tục người tình của cô. Cô chọn cách yêu sở hữu để bảo vệ người tình khỏi những dung tục, tránh cho người tình đối mặt với nỗi đau mà người đời mang lại.
Người tình của cô – không chỉ là con người bằng xương bằng thịt. Người tình của cô còn là những đam mê, những ngưỡng mộ không thể diễn tả bằng lời. Rồi khi không thể làm gì để bảo vệ niềm đam mê (duy nhất và quyết liệt đến từng giọt máu), thấy mình quỵ ngã vì sự tàn nhẫn của cuộc đời, cô chọn cách hành xác. Hành xác theo đúng nghĩa đen của từ này.
Cô đày đọa cái Mỹ của loài người giữa dòng nước đục của chính loài người. Cô tàn nhẫn với bản thân, tàn nhẫn với đồng loại. Cô giống như bông hoa hồng được cắt rời khỏi cành, cắm vào lọ giữa một ngôi nhà kính, không còn sức sống và niềm hy vọng.
Tôi còn ưa thích Toohey, Wynal, những người đàn ông lạnh lùng, khôn ngoan, mưu mẹo. Họ hoặc như con tắc kè với trí khôn của quỷ dữ, hoặc như Constantine mà lại có trái tim của Romeo. Họ hấp dẫn, họ cuốn hút. Họ dạy cho ta rất nhiều về cuộc đời.
"Bạn có thể tìm thấy mọi thứ ở cuốn sách này!"
Bài học về cuộc đời, lừa lọc, gian trá, bẩn thỉu, đê tiện và hào hùng, kiêu hãnh.
Bài học về tình yêu, trọn vẹn, mãnh liệt, dám bước vào nỗi đau, dám bước vào lửa cháy, để yêu và hiểu nhau như thể mình chính là người tình, và người tình chính là mình.
Bài học về những cách làm giàu và thăng tiến, có thể thắng hoặc thua, có thể đến đích hoặc gục ngã giữa đường, nhưng quan trọng là đã bước đi, vượt qua những hố bẫy mà đồng loại đã gài sẵn.
Bài học về lựa chọn con đường sống. Bài học sống.
Đọc Suối nguồn, lại thấy náo nức muốn bước giữa cuộc đời, lại dũng cảm hơn để dấn bước, lại khôn ngoan hơn để đối mặt và nhận diện kẻ thù, lại kiêu hãnh hơn để bỏ qua bụi cát dưới gót chân. Sống và Trải nghiệm, cuối cùng sẽ đi đến đích đời mình!