Nuôi dưỡng tâm hồn - khơi nguồn tri thức

Góp Ý

Cửa mật - Trích đọc kỳ 1
Cập nhật ngày: 15/12/2011

Trước khi nhấn phím “Enter” Owen Makresh nhíu mày tưởng nhớ đến người anh ruột Karim chết trong vụ World Trade Center sụp đổ dữ dội ngày 11 tháng 9 năm 2001. Sáu năm sau, tính theo từng ngày, đây là giờ phút hắn sắp trở thành người hùng như Karim.

Hắn quay người về phía Dmitri và nụ cười của hắn biến thành cái nhếch mép gượng gạo. Cả hai đứa hắn cùng đến thành phố Tallinn ở Estonie ngay sáng nay theo chuyến bay từ Jakarta có quá cảnh ở Moscou. Chúng đi xe bus từ phi trường về trung tâm thủ đô nước Estonie này rồi cuốc bộ đến quán bar nằm ở cuối con đường lát đá tảng trong khu phố trung cổ. Tổ chức đã cung cấp cho chúng những tấm hộ chiếu giả và một thẻ từ dùng để mở hai cánh cửa gỗ của bar Noku. Không phải bất cứ ai cũng có thể vào quán rượu này đâu, chỉ khách quen mới có tấm thẻ ra vào. Noku có nghĩa là “văn hóa trẻ”, lại cũng có nghĩa “con cu” trong tiếng lóng xứ này.

- Mày có biết mấy giờ ngày mai tụi nó đến không? Dimitri hỏi khẽ khi bước qua cửa.

- Biết làm quái gì, Owen đáp trả. Ở giai đoạn 1 này, tao với mày là khá đông rồi đó.

Vào giờ này cái câu lạc bộ tư gần như vắng tanh. Bình thường thôi, chiều thứ ba mà. Vài thanh niên Nga ngồi tựa quầy bar nhấm nháp từng ngụm Saku, một loại bia địa phương. Nhạc rock theo kiểu các nước Baltes[1] lấn át tiếng nói chuyện. Cuối phòng, các hốc tường là nơi đặt nhiều PC[2] mốt mới nhất, màn hình phẳng nhấp nháy trong bóng tối. Tất cả mấy máy tính này đều nối mạng Internet. Từ nơi này người ta có thể kết nối với bất cứ nơi nào trên thế giới, với lưu lượng cung cấp rất cao.

Owen nhìn đồng hồ: 17 giờ 43. Hắn ra dấu, chỉ cho Dmitri bước đến hốc tường cuối phòng. Ở hốc bên cạnh, một gã thiếu niên, chắc là người Nga nếu đoán theo những con chữ hiện to trên màn hình, đang tải về những hình ảnh khiêu dâm rồi ghép vào đoạn băng quảng cáo cho cuốn phim sắp tới của George Lucas[3]. Bên cạnh chàng ta là một phụ nữ trẻ đầu cạo trọc, áo veste da, đang thiết kế trang chủ một mạng web. Owen kịp nhìn cái tên hiện ra: American Expresss với ba chữ “s”. Hẳn là một web giả mạo từ trang mạng thật của American Express. Đây là kỹ thuật – thường được gọi là phishing – quá quen thuộc với bọn tin tặc từ tám hay chín năm nay nhưng vẫn luôn tỏ ra hữu hiệu. Chỉ cần tạo ra một web giống hệt cái web chính thức của một công ty lớn, nhưng chỉ khác một chi tiết nhỏ, ví dụ như dư một chữ. Rồi những người khách hàng lơ đãng tưởng mình đang vào trang chủ của ngân hàng quen thuộc của mình thì tự ý đưa ra địa chỉ rồi mật khẩu của mình...

Owen quá sành mấy trò lừa đảo này nhưng hôm nay hắn khinh bỉ chúng ra mặt. Hắn đâu còn chơi trong cùng cái sân này nữa. Chuyện mà hắn sắp làm, chính xác là trong một trăm tám mươi giây nữa, lại thuộc một tầm cỡ hoàn toàn khác.

Khuôn mặt hắn không tỏ ra một chút gì căng thẳng, các cử chỉ cũng chẳng lộ ra chút gì ngập ngừng. Owen cảm thấy thích thú, ngay cả ngất ngây trước viễn cảnh của cái việc hắn sắp ra tay thực hiện. Hắn, đứa con út trong nhà, một tên xoàng xĩnh, một kẻ bị khinh miệt, luôn nấp sau cái bóng của anh mình, thế nhưng, chỉ trong vài khoảnh khắc nữa thôi, sẽ đi vào Lịch sử.

Hắn hình dung, trong giây phút này, đến làn sóng xung kích mà hắn sắp gây ra. Hắn biết tầm cỡ rộng lớn của làn sóng này. Nhưng không ai, kể cả hắn, ở giai đoạn này, lường được mọi hậu quả. Hình ảnh của Karim hiện lên trong đầu. Sáu năm rồi còn gì, kể từ ngày anh hắn chết cháy trong chiếc máy bay Boeing 747 đâm vào tòa tháp phía Nam.

Owen cho chiếu đi chiếu lại cả trăm lần cuộn phim đó trong tâm trí. Karim chắc là đã chết ngay lập tức, như phần lớn các hành khách khác. Có lẽ với nụ cười trên môi... Bởi vì, ngược lại với tất cả bọn chó đó, anh không sợ. Thật vậy, trước khi bước chân vào máy bay anh đã biết nơi nó sẽ đến. Và ngay lúc đâm vào tòa tháp anh đâu có ngồi giữa đám hành khách. Anh ở trong buồng lái mà, ngồi ngay chỗ tên phi công trưởng đội bay... mà anh đã thọc tiết mười phút trước đó.

Owen cười khẩy, đặt tay lên con chuột máy tính. Hắn nhắm mắt lại để nghe rõ hơn tiếng clic nhỏ xíu phát ra từ cái phím mà hắn sắp ấn xuống. Và ngay trước khi ngón tay nhấp nhẹ xuống, hắn phun vào tai Dmitri vừa mới đến bên cạnh:

- Này người anh em, mười giây nữa thôi, và cái thế giới này, bọn ta sẽ làm chủ!

(Trích trong quyển Cửa mật - Tác giả: Christine Kerdellant & Éric Meyer 
- Người dịch: Quế Sơn - NXB Trẻ 12/2011)

[1] Baltes (các nước): từ dùng để chỉ toàn thể các cộng hòa Estonie, Lettonie và Lituanie (nằm phía Bắc nước Ba Lan).

 

[2] PC: viết tắt của personal computer (máy tính cá nhân).

 

[3] George Lucas: đạo diễn Mỹ của các phim nổi tiếng như “Indiana Jones” hay “Star Wars” (Chiến tranh giữa các vì sao).

 


Các Tin Tức Khác