Huyền thoại văn chương Alice Munro bước qua tuổi 85. Nữ tác giả người Canada đoạt giải Nobel được công nhận trên toàn thế giới là bậc thầy của thể loại truyện ngắn với gia tài gồm 14 tập truyện. Dưới đây là 25 sự thật thú vị trong suốt cuộc đời và sự nghiệp viết lách của bà: Dưới đây là 25 sự thật thú vị trong suốt cuộc đời và sự nghiệp viết lách của bà:
1. Alice Munro sở hữu 22 giải thưởng văn chương, bao gồm: Giải Nobel, 3 giải The Governor General’s Literary Awards , 2 giải Scotiabank Giller Prizes, 2 giải Trillium Book Awards, giải National Book Critics' Circle Award, 3 giải O.Henry Awards và giải The Man Booker International Prize.
- Munro chuyển sang viết truyện ngắn kể từ khi bà trở thành nội trợ với ba cô con gái nhỏ. Bà không đủ thời giờ dành cho việc viết tiểu thuyết. Munro nghĩ sẽ viết truyện ngắn trong một thời gian nhưng rồi cuối cùng thể loại này đã quyến rũ bà.
- Mặc dù thành công vang dội với thể loại truyện ngắn, Munro thường nói về ước mơ viết được một cuốn tiểu thuyết. Trong cuộc phỏng vấn với tờ Guardian năm 2003, bà nói rằng: “Tôi vẫn đang cố gắng”.
- Khi còn bé, Munro bị ám ảnh bởi kết thúc của câu chuyện cổ Andersen - Nàng tiên cá. Bà đã viết một kết thúc hạnh phúc hơn cho câu chuyện. Bà gọi đó là bước khởi đầu cho sự nghiệp viết lách sau này.
- Đọc sách không được khuyến khích trong gia đình bà. Khi Munro thực sự trở thành một độc giả nghiêm túc, mẹ gọi bà là "một Emma McClure khác!". Theo lời Munro, Emma McClure là một người họ hàng sống ẩn dật, "đã đọc sách suốt ngày đêm trong 35 năm, không có thời gian để kết hôn hay học tên của cháu trai và cháu gái của bà, thậm chí không có thời giờ chải tóc”.
6.Tập truyện ngắn đầu tay của bà, Dance of the Happy Shades (tạm dịch “Vũ điệu của những cái bóng hạnh phúc”) đã được viết trong vòng 15 năm.
- Khi Munro nhận bản thảo của cuốn sách từ nhà xuất bản của mình, bà đã giấu chúng trong tủ quần áo để không nhìn thấy nó. Một đêm, cuối cùng bà lấy bản thảo ra đọc và nghĩ rằng "Nó không phải tệ như tôi tưởng". Cuốn sách này đã giành chiến thắng giải thưởng The Governor General's Literary Award vào năm 1968.
- Sau tập truyện đầu tiên bà giành được giải thưởng The Governor General's Literary Award vào năm 1968, Munro cảm thấy rất nhiều áp lực để viết một cuốn tiểu thuyết. Bà đã cố gắng nhưng không có kết quả. Nhà xuất bản của bà, Douglas Gibson, nói với bà ấy, "Alice, tất cả đều sai. Bà là một nhà viết truyện ngắn tuyệt vời. Nếu bà muốn xuất bản truyện ngắn trong suốt quãng đời còn lại của bà, tôi sẽ xuất bản chúng ".
- Nhà làm phim nổi tiếng Tây Ban Nha Pedro Almodóvar đã xây dựng bộ phim Julieta dựa trên bộ ba truyện ngắn của Munro - Chance, Soon và Silence, trích từ tập truyện Runaway (Trốn chạy).
- Bộ phim dựa theo truyện ngắn của Munro “Boys and Girls” thắng giải Oscar 1984 cho hạng mục Phim ngắn xuất sắc nhất.
- Munro là người Canada đầu tiên đạt giải Nobel Văn chương và là người phụ nữ thứ 13 chiến thắng giải này. Bà 82 tuổi khi nhận giải.
- Royal Canadian Mint đã ban hành một đồng xu Alice Munro vào năm 2014 để kỷ niệm chiến thắng Nobel của bà. Các đồng tiền bao gồm một đoạn văn từ truyện ngắn Messenger của bà.
- Bà đã tốt nghiệp trường trung học Wingham với kết quả đứng đầu lớp năm 1949.
- Bà gặp người chồng đầu tiên của bà, James Munro, tại thư viện đại học. Bà luôn đói bụng khi ở trường đại học vì bà không đủ tiền để ăn. Ông James đang ăn kẹo bạc hà bọc sô cô la. Ông đã làm rơi trên sàn nhà và nhìn xung quanh trước khi nhặt nó lên và ăn, để đảm bảo không ai thấy ông ăn một thứ đã rơi xuống đất. Alice nhìn ông và nói: "Tôi sẽ ăn nó".
- Bà gặp người chồng thứ hai, Gerald Fremlin cũng trong trường đại học. Alice đã đi xe buýt với bạn gái của Fremlin. Cô gái này đã kể cho bà nghe rất nhiều chuyện về Fremlin và bà từng nghĩ nghĩ cô ấy là "cô gái may mắn nhất trên thế giới".
- Ở độ tuổi 25 - 35, Munro sợ rằng bà không đủ tài năng để trở thành nhà văn. Trong thời gian này, bà đã ném đi rất nhiều bản thảo và trải qua một thời kỳ bế tắc và khủng hoảng.
- Vào năm 1963, bà và người chồng James đã mở hiệu sách đầu tiên ở Victoria. Ngày đầu tiên mở cửa, họ đã kiếm được $175. Hiệu sách của Munro vẫn tiếp tục phát triển cho đến năm 2014 khi James Munro về hưu và chuyển giao quyền sở hữu cho các nhân viên làm việc lâu năm.
- Tự nhận là một độc giả trẻ, bà đã có một phản ứng dữ dội đối với xu hướng ghét phụ nữ trong công việc của Leo Tolstoy và DH Lawrence, nói rằng điều đó "giống như móng vuốt cố gắng nhấn tôi xuống". Điều đó cũng làm bà ngạc nhiên "Làm thế nào tôi có thể là một nhà văn khi tôi là đối tượng của các nhà văn khác?”
- Munro thích viết về các thị trấn nhỏ vì bà cho rằng “thị trấn nhỏ như một sân khấu của cuộc sống con người”.
- Munro đã viết câu chuyện The Office, trong đó một người phụ nữ thuê một văn phòng để viết và làm cho chủ nhà phiền lòng khiến cô phải chuyển đi. Đây là tự truyện. Munro phát hiện ra rằng bà không bao giờ có thể viết trong một văn phòng, thậm chí khi chủ nhà không khó chịu. Trong nhà của bà ở Clinton, Munro viết ở một bàn nhỏ trong góc phòng ăn, đối diện với một cửa sổ nhìn ra đường.
- Munro từng nhận được rất nhiều thư chê bai phàn nàn rằng truyện của bà quá chán.
- Bà biết rất nhiều về nhân vật của mình: "những quần áo họ muốn chọn, những gì họ thích làm ở trường, những gì xảy ra trước đây và điều gì sẽ xảy ra sau này". Bà thừa nhận rằng đã viết rất nhiều về quần áo trong các câu chuyện đầu tay của mình, và tiết lộ rằng khi còn nhỏ bà không có những bộ quần áo bà muốn.
- Trong một tự truyện từ cuốn sách Dear Life (Cuộc đời yêu dấu), Munro nói rằng: "Tôi không bao giờ viết nhật ký. Tôi ghi nhớ rất nhiều và luôn cho mình là trung tâm hơn mọi người."
- Câu chuyện Cuộc đời yêu dấu của Munro đã được dựng lại thành một tác phẩm cho dàn nhạc biểu diễn tại Trung tâm Nghệ thuật Quốc gia Ottawa năm 2015.
- Vào năm 2013, Munro nói trong một buổi phỏng vấn rằng bà sẽ không viết nữa. Đây không phải lần đầu tiên bà đề cập đến việc “nghỉ hưu”. Bà đã nói “Tôi không biết còn đủ sức lực để làm bất cứ điều gì” với tờ Globe and Mail năm 2006 nhưng sau đó vẫn cho ra đời tập truyện Cuộc đời yêu dấu. Vì vậy, người hâm mộ vẫn có quyền hy vọng.
TRÚC ANH
Theo CBC.ca